tập đoàn đoạn tụ, các vị tiền bối đáng ngưỡng mộ đê ~~
Chương 3.
Nếu hồ tôn (khỉ lông dày) hoàng đế kia đã mở miệng muốn ta dạy hắn làm thái giám chơi đùa , hừ hừ , ta đây đương nhiên phải không từ thủ đoạn sớm ngày hoàn thành thiên thu đại mộng của ta ! (thiên thu ? ? Thiên thu ? ? ? ? Hãn ! !)
“Tiểu thái giám cũng phải đọc sách sao ? Tiêu công công ?” Hoàng Thượng đoan đoan chính chính tọa hảo .
Đọc sách ? Thiên a ! Ta năm đó chính là quá yêu đọc sách , không thể tự kềm chế , một chút không cẩn thận liền quên phải ám sát ngươi ! Còn cùng lão tử nhắc đến đọc sách ?
“Hoàng Thượng , nga không , Hiểu Thọ a , những thứ tiểu thái giám phải học khá nhiều ! Đọc sách chính là cánh cửa học vấn a .” Ta thực hòa ái cười gian một chút .
Ai kêu ngươi lúc trước không hảo hảo đọc sách ? Hừ hừ ! Ngươi chờ xem ! Ta muốn …
“Trẫm , nga không , ta , ta trái lại thật không biết . Thái giám học gì ?” Hoàng Thượng khờ dại hỏi .
Ha ha , tiểu tử ngươi thảm rồi , ta muốn …..
“Những thứ thái giám học khả thâm ảo , trong thư phòng Hoàng Thượng chỉ sợ đều không thấy tới , cho nên … Ta đến dạy Hoàng Thượng .
Hừ hừ hừ ! Ta muốn đem ngươi bồi thành một tuyệt phẩm hoàng đế ! Tuyệt phẩm thái giám cao hơn hoàng đế , tên gọi tắt là “Thái thượng hoàng” !
“Ân ? Thật sự ?” Hoàng đế bày ra bộ dáng phi thường tốt , ngoan ngoãn chờ ta giáo .
“Khụ khụ …” Ta thanh thanh cổ họng :”Hoàng Thượng , nga không , nói qua phải bình đẳng ! Hiểu Thọ Thọ nha , ngươi cũng biết thuyết “Đoạn tụ phân đào’ ?” Ta nghiễm nhiên một bộ dáng tiên sinh thanh cao , thẳng đứng sừng sững .
Hắc hắc hắc , hôm nay ta muốn dạy ngươi chính là …
“Ha ha , này ta biết !”
? ? ? ? ?
! ! ! ! ! ! ! !
Như thế nào có thể ! Hoàng đế tiểu hầu tử trắng nộn này cư nhiên biết cái này có nghĩa là gì đó ? Ta giật mình vạn phần ! Vạn phần giật mình !
“Nói nghe một chút !” Ta mặt bình tĩnh không chút thay đổi hỏi .
Chẳng lẽ ta đã xem nhẹ tiểu tử này ? Trấn định ! Phải trấn định !
“Đó là hình dung bảo kiếm bên người ta !” Hoàng đế hưng phấn nói :”Hình dung nó sắc bén vô cùng , một đao chém xuống, chém tay áo của ngươi đứt đoạn, bổ đôi quả đào của ngươi ! Rầm lạp ….”
Ta nghe xong đã nghĩ muốn rút gân , hộc máu , cả người phát run ! Xem ra ta thật sự đã đánh giá hắn quá cao !
“Hoàng Thượng , sự thật không phải như thế .” Ta bình thản ngồi xuống .
“A ? Không phải sao ?” Hắn trưng ra cái mặt ngờ ngệch làm một bộ mờ mịt .
“Ân … Hãy nghe ta nói nga !” Ta giống như tiên sinh dạy học hào phóng . Hừ hừ hừ … Ta muốn giáo huấn ! Ta quán ! Ta quán !
“Phân đào là nói Tống triều , có hai nam nhân —— Vệ Linh Công cùng Di Tử Hà —— họ đều là những con người vĩ đại ! Bọn họ đã nảy sinh tình yêu với nhau! Thật là hai con người vĩ đại! Một ngày, quân thần hai người cùng đi dạo trong vườn trái cây , Di Tử Hà ăn đào mà thấy ngọt liền cắn một nửa, lưu lại một nửa đưa cho quân vương .[1]
“Hảo vĩ đại !”
Hừ hừ hừ ! Vĩ đại ? Thật tốt quá ! Thành công ! Ta muốn đem ngươi giáo dục thành hoàng thượng thái giám!
Đọc sách ? Thiên a ! Ta năm đó chính là quá yêu đọc sách , không thể tự kềm chế , một chút không cẩn thận liền quên phải ám sát ngươi ! Còn cùng lão tử nhắc đến đọc sách ?
“Hoàng Thượng , nga không , Hiểu Thọ a , những thứ tiểu thái giám phải học khá nhiều ! Đọc sách chính là cánh cửa học vấn a .” Ta thực hòa ái cười gian một chút .
Ai kêu ngươi lúc trước không hảo hảo đọc sách ? Hừ hừ ! Ngươi chờ xem ! Ta muốn …
“Trẫm , nga không , ta , ta trái lại thật không biết . Thái giám học gì ?” Hoàng Thượng khờ dại hỏi .
Ha ha , tiểu tử ngươi thảm rồi , ta muốn …..
“Những thứ thái giám học khả thâm ảo , trong thư phòng Hoàng Thượng chỉ sợ đều không thấy tới , cho nên … Ta đến dạy Hoàng Thượng .
Hừ hừ hừ ! Ta muốn đem ngươi bồi thành một tuyệt phẩm hoàng đế ! Tuyệt phẩm thái giám cao hơn hoàng đế , tên gọi tắt là “Thái thượng hoàng” !
“Ân ? Thật sự ?” Hoàng đế bày ra bộ dáng phi thường tốt , ngoan ngoãn chờ ta giáo .
“Khụ khụ …” Ta thanh thanh cổ họng :”Hoàng Thượng , nga không , nói qua phải bình đẳng ! Hiểu Thọ Thọ nha , ngươi cũng biết thuyết “Đoạn tụ phân đào’ ?” Ta nghiễm nhiên một bộ dáng tiên sinh thanh cao , thẳng đứng sừng sững .
Hắc hắc hắc , hôm nay ta muốn dạy ngươi chính là …
“Ha ha , này ta biết !”
? ? ? ? ?
! ! ! ! ! ! ! !
Như thế nào có thể ! Hoàng đế tiểu hầu tử trắng nộn này cư nhiên biết cái này có nghĩa là gì đó ? Ta giật mình vạn phần ! Vạn phần giật mình !
“Nói nghe một chút !” Ta mặt bình tĩnh không chút thay đổi hỏi .
Chẳng lẽ ta đã xem nhẹ tiểu tử này ? Trấn định ! Phải trấn định !
“Đó là hình dung bảo kiếm bên người ta !” Hoàng đế hưng phấn nói :”Hình dung nó sắc bén vô cùng , một đao chém xuống, chém tay áo của ngươi đứt đoạn, bổ đôi quả đào của ngươi ! Rầm lạp ….”
Ta nghe xong đã nghĩ muốn rút gân , hộc máu , cả người phát run ! Xem ra ta thật sự đã đánh giá hắn quá cao !
“Hoàng Thượng , sự thật không phải như thế .” Ta bình thản ngồi xuống .
“A ? Không phải sao ?” Hắn trưng ra cái mặt ngờ ngệch làm một bộ mờ mịt .
“Ân … Hãy nghe ta nói nga !” Ta giống như tiên sinh dạy học hào phóng . Hừ hừ hừ … Ta muốn giáo huấn ! Ta quán ! Ta quán !
“Phân đào là nói Tống triều , có hai nam nhân —— Vệ Linh Công cùng Di Tử Hà —— họ đều là những con người vĩ đại ! Bọn họ đã nảy sinh tình yêu với nhau! Thật là hai con người vĩ đại! Một ngày, quân thần hai người cùng đi dạo trong vườn trái cây , Di Tử Hà ăn đào mà thấy ngọt liền cắn một nửa, lưu lại một nửa đưa cho quân vương .[1]
“Hảo vĩ đại !”
Hừ hừ hừ ! Vĩ đại ? Thật tốt quá ! Thành công ! Ta muốn đem ngươi giáo dục thành hoàng thượng thái giám!
“Người ta đã nếm qua mà hắn còn có thể mặt không đổi sắc tiếp tục ăn , rất vĩ đại !” Hoàng Thượng thực giật mình .
? ? ? ? ? ? ? ? ?
! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Gia gia của ta a ! Ta thực đã đánh giá hắn quá cao! Bực mình ! Thực đáng giận ! Xú tiểu tử này làm sao lại như vậy ? Xem ra không đủ ! Ta lại nói … Nhiều lần hơn một chút !
“Hiểu Thọ Thọ a,” ta đặc biệt thay đổi cách xưng hô , kiềm chế bất bình ở trong lòng , cười nói :”Vĩ đại chính là cảm tình của bọn họ nga ! Còn có đoạn tụ ! Nói chính là Đổng Hiền cùng Ai đế . Họ cũng vẫn là hai nam nhân! Có một lần , Đổng Hiền ban ngày ngủ đè lên ống tay áo của Hán Ai đế , đế muốn rời đi mà không muốn kinh động Hiền , liền đem ống tay áo của mình cắt đứt , có thể thấy ân ái sâu sắc . “Đoạn tụ” là khái niệm tối điển hình đối hiện tượng đồng tính luyến ái biểu đạt . Đồng dạng thật vĩ đại a !”[2]
Hừ hừ , ta muốn cho ngươi cũng đoạn tụ ! Như vậy ngươi liền đoạn tử tuyệt tôn rồi ! Không có hậu nhân rồi !
“A ? Nói đúng a ! Ngay cả nam nhân đều có thể yêu … Ôi ôi , vĩ đại ! Ta còn muốn nghe !” Hoàng Thượng vui vẻ tiến lại gần .
Ngươi tự tìm khổ a ! Hảo ! Ngươi muốn nghe phải không ? Lão tử nói cho ngươi !
“Biết long dương chi phích không ?”
“A ! Biết ! Tự cổ rồng trên trời đều thích phơi nắng !”
“… ….”
“Trẫm sai rồi … Nghe Tiêu Công Công nói !”
“Long Dương quân cũng là người ham nam sắc , mặc dù có người nói hắn phi thường lưu manh không phải người tốt , nhưng hắn là người vĩ đại !”
“Ha ha , vĩ đại ! Vĩ đại ! Thật vĩ đại ! Còn có đi còn có đi ?”
Cơ hội tốt ! Ta hôm nay khiến cho ngươi mở rộng tầm mắt !
“Còn có Hoắc Quang cùng Phùng Tử Đô , Hoắc Quang là quyền thần (quan to lạm quyền) Tây Hán , Phùng Tử Đô là sủng nô của hắn . Hai người quan hệ đồng tính ái khiến cho Tử Đô thân phận mặc dù hèn hạ nhưng lại rất có quyền lực ! Vĩ đại đi !”
“Ừ ân ! Tiếp đi !”
“Ân …. Lương Kí cùng Tần Cung , cũng là quan hệ chủ tớ ! Bọn họ phá vỡ luân thường đạo lý ! Hảo một đôi chim liền cánh a !”
“Ừ!”
“Tấn phế đế hải tây công Tư Mã Dịch cùng Tương Long ! Hải tây công “bất nam” , cũng chính là dương hành ngắn nhỏ* , cùng ngoại hình Tương Long là thập phần phù hợp , ân ân ái ái !” (thông cảm, ta ko hỉu ><)
“Vĩ đại !”
“Sau Triệu chủ Thạch Hổ cùng Trịnh Anh Đào , trước Tần chủ phù kiên cùng Mộ Dung Hướng !”
“Hảo vĩ đại !”
“Trần văn đế cùng Hàn tử cao , mĩ nam
“Rất vĩ đại !”
“Quyền thần hoàn huyền cùng mỗ sĩ Đinh kì .”
“Ha ha .”
“Trương Sướng cùng đệ đệ hắn Trương Tập .”
“Ha hả .”
“Thúc chất quan hệ Vương Tăng Đạt cùng Vương Định .”
“Ừ.”
“Tề —— lương gian nổi tiếng văn học gia Trầm ước . Hảo nam sắc !”
“…”
“Văn học gia Dữu Tín cùng lương tôn thất Tiêu Thiều .”
“Bắc Ngụy tôn thất Nguyên Duyệt .”
“Hoàng tử Đường thái tông Lí Thế Dân, Lí Thừa Càn cùng phải lòng một nhạc sư, cùng nhau bỏ trốn.”
“Mân chủ vương cùng Dữ quy thủ minh .”
“Minh Chính Đức đế sủng hạnh Bát hổ , Tiễn ninh , Giang bân , nghĩa tử Sở thu vượt quá trăm người .”
“Minh đại quyền cùng đứa con của Nghiêm Tung Nghiêm Thế Phiên .”
“Tác gia hí khúc nổi danh Trương Phượng Dực.”
“Trịnh chi long , hải tặc có tiếng tăm ! Mỹ nam tử kinh diễm !”
“Viên trung đạo một trong ba viên công an .”
“Thiên Khải cùng Chính Đức , đều thập phần sủng hạnh thái giám !”
“Trần Duy Tung cùng Từ tử vân … Lâm tự hoàn cùng Đặng du … Tất nguyên cùng Lí quế quan .. Trương Hiến Trung cùng Lí Nhị Oa ….”
“… … … … … …”
Vù vù … vù vù … Ta nói lèo một loạt suýt đứt hơi, vận dụng chút hơi sức cuối cùng nói :”Vĩ đại nhất là Vạn Lịch đế ! Vạn Lịch hoàng đế sủng hạnh mười tuấn nam , đều là thái giám niên thanh tuệ lệ ! Tiểu thái giám nga ! Cùng ngươi giống nhau nga ! Có một lần hắn đi vạn thọ sơn bái yết hoàng lăng , trên đường còn muốn cùng thiếu niên hộ vệ làm ra việc đoạn tụ . Vĩ đại a !”
Mụ mụ, cô cô, mỗ mỗ a , mệt chết ta ! Ngươi tiểu hoàng đế nghe thích chết đi ? Hừ hừ hừ ! Hoàng đế ? Làm thái giám đi !
Hoàng Thượng nghe mắt chớp chớp , há miệng mỉm cười .
“Bọn họ đều là người tốt ! Đều là người vĩ đại ! Hảo một đôi song điểu !” Ta nói lời thấm thía .
“Bọn họ đều là thái giám, là tấm gương tốt ta phải học theo sao ?” Hoàng Thượng tươi cười đầy mặt hỏi ta .
Ha ha ha ? Đương nhiên không phải !
“Ha hả a , đương nhiên đúng rồi !”
“Thái giám học những thứ đó thật thú vị nga ! Ha ha ha ! Nghe hay !” Tiểu hoàng đế vui vẻ muốn chết !”
Tiểu tử quả nhiên dễ bị lừa !
“Hoàng Thượng cũng biết đông cung đồ ?” Ta được một tấc lại muốn tiến một thước .
“Biết ! Đương nhiên biết ! Ta còn vẽ qua mà !”
? ? ?
! ! !
Bình tĩnh ! Hắn không có khả năng biết ! Tiểu tử này không có khả năng gì !
“Nga ? Thật sao ! Nói nghe chút đi , ha hả .”
“Chính là tranh miêu tả hoàng cung vào mùa đông a ! Trẫm đã vẽ qua rồi !”
? ?
! !
Ta cơ hồ muốn phun máu từ trong lỗ mũi ra ! Bình tĩnh ! Bình tĩnh !
“… …”
“Xem ra trẫm lại sai rồi …. Nghe Tiêu công công nói !”
“Ha hả , Hiểu Thọ Thọ nói đùa đi , kỳ thật đông cung đồ … Không phải “Đông cung đồ” kia , những tranh khác làm sao nói cho ngươi tranh “vĩ đại” như thế nào nga ! Là bổn hảo thư ! Thái giám tất phải đọc hảo thư !” Ta cười đáp mắt nheo lại .
“? Nga ?”
“Kia ! Ta bên này còn có một quyển … Hoàng Thượng cầm tự mình chậm rãi xem !” Ta tùy tay từ trong áo sờ soạng lôi ra một quyển sách .(không nên hỏi tác giả vì sao “Ta” lại tùy thân mang theo thứ đó , tác giả chính mình cũng lo lắng nửa ngày , không biết kết quả , cho nên cự tuyệt trả lời ! ^_^)
“Thật tốt quá !” Hoàng Thượng mừng rỡ :”Tiêu ái khanh , nga không , Tiêu Công Công ! Ngươi không hổ là người nghiên cứu học vấn ! Kiến thức rộng rãi ! Có ngươi theo giúp ta thật là vui !”
Vui vẻ ? Tử hoàng đế cư nhiên vui vẻ ! Hừ hừ hừ ! Đến lúc đó liền thật cho ngươi khai tâm oa , chết sạch sẽ liền mạch ! Ta chính là hoàng đế ! Ha ha ha !
“Ân ! Hoàng Thượng nói phải ! Ta cũng thực vui vẻ !” Ta cầm tay Hoàng Thượng .
“A ! Thời gian hôm nay không còn sớm ! Tiêu ái khanh mệt mỏi cả ngày , nếu không thì sớm một chút nghỉ tạm đi ! Trẫm tự mình chậm rãi nghiên cứu tranh này !”
Ân , cũng tốt , cơ hội đâm ngươi về sau còn nhiều mà ! Hôm nay ta trước dưỡng đủ tinh thần ! Ngày mai a … Hừ hừ hừ hừ …. Ngày chết của ngươi không xa !
“Cũng tốt , mọi người sớm một chút đi nghỉ ngơi . Ngày mai thần mang Hoàng Thượng đi đến chỗ các tiểu thái giám làm việc xem ! Lấy thêm kiến thức !”
Kỳ thật ta đã sớm ở trong lòng tính hảo , chỉ cần mang quỷ đoản mệnh ngươi đi , nhìn ngươi như thế nào chết !
“Nga ? Nhất định là một chỗ thú vị ! Cùng những thứ hôm nay học giống nhau đi ?” Hắn vỗ tay mừng như điên , đúng là hầu tử ! Tuy hầu tử này bộ dáng lớn lên coi như là xinh đẹp !
Ừ ân … Hoàng Thượng ngày mai sẽ chết !
“Ừ ân ân … Hoàng Thượng ngày mai sẽ biết thôi !” Ta cười ngọt ngào như mật :”Như vậy thần cáo lui , Hoàng Thượng chậm rãi học nga ! Không thể lười biếng nga !”
Học tập ? Học tập vẫn là phải ! Vạn nhất ta ngày mai thất thủ , ngày mốt cũng thất thủ , ngày kia … Tổng còn có đòn sát thủ trường kỳ như vậy đi ! Ta âm thầm suy tư . Từng bước một xuống bẫy rập !
“Thần xin cáo lui!” Ta cung kính ly khai thư phòng .
Ngày mai ?
Hừ hừ , ngày mai nhanh đến a !
Đâm Hoàng Thượng rồi ta chính là hoàng đế ! !
Một trận gió âm lãnh thổi qua , tuy rằng không phải trời đông giá rét , ta lại cảm thấy được cực kỳ lạnh ! Kỳ quái , vì cái gì ?
(Hừ hừ hừ ! Vì cái gì ? Hỏi thật hay ! Ngươi cảm giác được là gió lạnh mà tác giả thổi trúng ! Tiêu công công a ~ ngươi cho là tác giả có thể dễ dàng buông tha ngươi sao ? Hừ hừ hừ hừ ….)
…..
_______
Chú thích:
[1] [2] Cái này chắc ai cũng biết nhưng ta vẫn nói ra cho nó ... dài! Hắc hắc.... :
Vệ Linh Công và mối tình "chia đào"
Thời kỳ Xuân Thu, vua nước Vệ là Vệ Linh Công sủng ái một người đàn ông rất tuấn tú tên là Di Tử Hà. Di Tử Hà thông minh, vô cùng khôi ngô tuấn tú, lại là họ hàng thân thích của Tử Lộ, một học trò giỏi của Khổng Tử.
Vệ Linh Công và mối tình "chia đào"
Thời kỳ Xuân Thu, vua nước Vệ là Vệ Linh Công sủng ái một người đàn ông rất tuấn tú tên là Di Tử Hà. Di Tử Hà thông minh, vô cùng khôi ngô tuấn tú, lại là họ hàng thân thích của Tử Lộ, một học trò giỏi của Khổng Tử.
Một ngày, Di Tử Hà theo Vệ Linh Công đi tản bộ trong vườn bông, nhìn thấy một trái đào trên cây đã chín mới thuận tay hái xuống cho vào miệng ăn rất ngon lành. Cắn xong một miếng mới đưa quả đào cho Vệ Linh Công, nói: "Gia thần hiến một quả bích đào, thần nghĩ, hôm này trời vẫn lạnh, cây cỏ vẫn chưa sinh, đây nhất định là đào tiên nên đặc biệt hiến đại vương hưởng thụ". Vệ Linh Công vừa ăn quả đào dở vừa nói: "Khó mà có được tấm lòng trung như ái khanh" . Sau đó rất lâu mọi người cũng đã quên đi việc này, nhưng Vệ Linh Công thì không. Gặp ai Vệ Linh Công đều khoe: "Di Tử Hà rất yêu quý ta, một quả đào ngon cũng không ăn một mình mà chia cho ta ăn chung". Người đời sau vì vậy mà gọi mối tình đồng tính giữa Vệ Linh Công và Di Tử Hà là "mối tình chia đào".
Hán Ai Đế cắt áo vì người yêu
Đổng Hiền tự là Thánh Khanh người vùng Vân Dương. Cha là Đổng Cung từng làm đến chức ngự sử. Vào thời đó, Đổng Hiền còn là một người hầu bên cạnh thái tử. Ban đầu, Đổng Hiền không được chú ý nhiều. Cho đến một hôm, Đổng Hiền đang làm việc trong cung, đúng lúc dừng lại ở trước điện thì Ai Đế, khi đó đã là hoàng đế nhìn thấy. Chỉ nhìn một cái, Ai Đế đã phát hiện, dường như mấy năm không gặp vì Đổng Hiền đã trưởng thành và tuấn tú hẳn lên và đem so với những cung nữ phấn sáp trong lục viện anh ta còn kiều diễm hơn. Ai Đế không cầm được sự vui mừng lịnh cho Đổng Hiền theo sau mình hầu hạ. Từ đó Ai Đế đối với Đổng Hiền ngày càng sủng ái hơn. Ngồi cùng xe, ngủ cùng giường, làm gì cũng không rời xa Đổng Hiền. Ông ta còn phong cho Đổng Hiền làm Hoàng Môn Lang, bắt Đổng Hiền lúc nào cũng phải ở bên cạnh mình. Cha của Đổng Hiền là Đổng Cung cũng được thăng lên Bá Lăng Lịnh rồi Quang Lộc đại phu.
Đổng Hiền tự là Thánh Khanh người vùng Vân Dương. Cha là Đổng Cung từng làm đến chức ngự sử. Vào thời đó, Đổng Hiền còn là một người hầu bên cạnh thái tử. Ban đầu, Đổng Hiền không được chú ý nhiều. Cho đến một hôm, Đổng Hiền đang làm việc trong cung, đúng lúc dừng lại ở trước điện thì Ai Đế, khi đó đã là hoàng đế nhìn thấy. Chỉ nhìn một cái, Ai Đế đã phát hiện, dường như mấy năm không gặp vì Đổng Hiền đã trưởng thành và tuấn tú hẳn lên và đem so với những cung nữ phấn sáp trong lục viện anh ta còn kiều diễm hơn. Ai Đế không cầm được sự vui mừng lịnh cho Đổng Hiền theo sau mình hầu hạ. Từ đó Ai Đế đối với Đổng Hiền ngày càng sủng ái hơn. Ngồi cùng xe, ngủ cùng giường, làm gì cũng không rời xa Đổng Hiền. Ông ta còn phong cho Đổng Hiền làm Hoàng Môn Lang, bắt Đổng Hiền lúc nào cũng phải ở bên cạnh mình. Cha của Đổng Hiền là Đổng Cung cũng được thăng lên Bá Lăng Lịnh rồi Quang Lộc đại phu.
Theo sử sách còn ghi chép lại, Đổng Hiền không chỉ có khuôn mặt giống mỹ nữ mà từ ngôn ngữ cử chỉ đều giống phụ nữ, "tính tình dịu dàng", "giỏi quyến rũ". Vì vậy Ai Đế ngày càng sủng ái Đổng Hiền hơn. Có một lần ngủ trưa, Đổng Hiền gối lên cánh tay áo của Ai Đế mà ngủ. Ai Đế muốn quay người nhưng cũng không muốn làm tỉnh giấc của Đổng Hiền nên lấy kiếm cắt đứt cánh tay áo của mình. Người đời sau gọi mối tình đồng tính là "mối tình cắt tay áo" cũng là có nguồn gốc là điển cố này.
Sau sự kiện đó, Đổng Hiền biết rằng hoàng đế có lòng yêu thương mình thật sự nên vô cùng cảm động. Nhưng để tránh những sự việc như vậy tái diễn, ông ta tổ chức một cuộc cải cách y phục trong hoàng cung. Ông ta là người đi đầu trong việc mặc loại y phục tay bó tà ngắn, vừa hoạt động thuận lợi, dễ dàng không giống tập quán trang phục của triều Hán về trước, lấy việc mặc áo lót rộng và ống tay dài làm đẹp. Cách cải cách này của Đổng Hiền trở thành một trào lưu trong hoàng cung. Các cung nữ phi tần đều tranh nhau học theo cách mặc của ông ta, cắt ống tay áo mặc một bộ đồ giản tiện và cho đó là mốt thời thượng.
Để biểu hiện sự sủng ái của mình đối với Đổng Hiền, Ai Đế còn phong Đổng Cung là đại thần là một chức quan chuyên lo gỗ đá cho các công trình xây dựng. Ai Đế còn lịnh cho Đổng Cung xây dựng cho Đổng Hiền một tư dinh mới thật tráng lệ, quy mô vượt hơn hẳn các vị đại thần. Những ngọc lạ châu quý trong cung đều để cho Đổng Hiền tự chọn lấy, thậm chí nhiều đồ dùng của vua như giày, quần áo và xe ngựa đều dùng chung với Đổng Hiền. Vợ và em của Đổng Hiền nhiều lần được ban thưởng mà không rõ lý do vì sao.
Ân sủng trong nội cung còn chưa đủ, Ai Đế còn muốn người được mình yêu thương có một địa vị đứng đầu trong triều chính. Ai Đế muốn phong Đổng Hiền tước hầu nhưng mãi vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp. Sau đó vừa lúc thừa tướng Vương Gia chết, trong triều giảm đi một thế lực phản đối Đổng Hiền, Ai Đế đã bãi miễn chức Đại tư mã đang do một người họ ngoại đảm nhiệm, phong cho Đổng Hiền chức Đại tư mã. Đây là chức quan cao nhất trong triều đình nhà Hán.
Sau sự kiện đó, Đổng Hiền biết rằng hoàng đế có lòng yêu thương mình thật sự nên vô cùng cảm động. Nhưng để tránh những sự việc như vậy tái diễn, ông ta tổ chức một cuộc cải cách y phục trong hoàng cung. Ông ta là người đi đầu trong việc mặc loại y phục tay bó tà ngắn, vừa hoạt động thuận lợi, dễ dàng không giống tập quán trang phục của triều Hán về trước, lấy việc mặc áo lót rộng và ống tay dài làm đẹp. Cách cải cách này của Đổng Hiền trở thành một trào lưu trong hoàng cung. Các cung nữ phi tần đều tranh nhau học theo cách mặc của ông ta, cắt ống tay áo mặc một bộ đồ giản tiện và cho đó là mốt thời thượng.
Để biểu hiện sự sủng ái của mình đối với Đổng Hiền, Ai Đế còn phong Đổng Cung là đại thần là một chức quan chuyên lo gỗ đá cho các công trình xây dựng. Ai Đế còn lịnh cho Đổng Cung xây dựng cho Đổng Hiền một tư dinh mới thật tráng lệ, quy mô vượt hơn hẳn các vị đại thần. Những ngọc lạ châu quý trong cung đều để cho Đổng Hiền tự chọn lấy, thậm chí nhiều đồ dùng của vua như giày, quần áo và xe ngựa đều dùng chung với Đổng Hiền. Vợ và em của Đổng Hiền nhiều lần được ban thưởng mà không rõ lý do vì sao.
Ân sủng trong nội cung còn chưa đủ, Ai Đế còn muốn người được mình yêu thương có một địa vị đứng đầu trong triều chính. Ai Đế muốn phong Đổng Hiền tước hầu nhưng mãi vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp. Sau đó vừa lúc thừa tướng Vương Gia chết, trong triều giảm đi một thế lực phản đối Đổng Hiền, Ai Đế đã bãi miễn chức Đại tư mã đang do một người họ ngoại đảm nhiệm, phong cho Đổng Hiền chức Đại tư mã. Đây là chức quan cao nhất trong triều đình nhà Hán.
mấy vị còn lại ta tìm ko ra, chịu khó lên chơi với anh Gồ hỏi anh ấy vậy.
___________
hum nay nàng năng suất thế?
Trả lờiXóabóc tem
PS: word 2003 của nàng thế nào oy
word ok ròi ~ iu Keke nhá~
Trả lờiXóanang ah! hik! ta kham phuc nang...
Trả lờiXóanhung ma...
nang lam on...
cai background voi font chu
ta doc dau mat qua...ta biet la y thich cua nang...ta cung ko tien can thiep...nhung nang ui
ta xin nang....nha nang that nhieu truyen de doc...du mat ta 11/10...nhung ngay nao cung cay e la cong phu ha thap va 1 ngay nao do...ta phai deo kinh mat
ta ghet nhat la deo kinh do
nang coi lam sao de nhin ro 1 chut nga