HĐKLĐLTG 2





Chương 2.

Ta , tên gọi Tiêu Công Công .

Là một thích khách ! Chuyên hành thích Hoàng Thượng nhũ danh tên là “Hiểu Thọ Thọ” kia !

Ta lúc nào cũng nhắc chính mình phải nhớ.

***

“Được rồi ! ! Như vậy chúng ta không cần lãng phí thời gian , hiện tại bắt đầu tịnh thân đi !” Hoàng Thượng cười nói .

Trời ạ ! Ta đây là đang nằm mơ sao ? Ta cơ hồ hưng phấn đến phát điên, cuối cùng có thể động đao với hắn rồi !

Ta không có cách nào che dấu run rẩy của mình, lắp bắp nói :”Hoàng … Hoàng , Hoàng Thượng, ngài đừng đùa, phải hảo hảo cân nhắc rõ ràng a ! Tịnh thân không phải là trò đùa a! Này …. Này … Kỳ thật thần cũng không tán thành !”

Cân nhắc ? A.... á cô nãi nãi của ta ơi, không cần cân nhắc lại a! Đến đi !

“Còn cân nhắc cái gì ? Trẫm tối hôm qua đều cân nhắc chu toàn rồi !” Hoàng Thượng hướng ta cười ha ha, một bộ như là bị tình thế bắt buộc !

Nói rất hay! Ta không cần phải lo lắng! Những lời này là do ngươi tự nói mà! Ta hảo kích động …

“Ái khanh ? Ngươi vì sao lại run như vậy?”

Vô nghĩa! Ta có thể làm Hoàng Thượng, ta có thể không kích động đến run lên sao !

“Thần thay Hoàng Thượng … Thần , thần … Ôi chao , xem ra chỉ cần Hoàng Thượng cao hứng , thần cũng đành hảo nhịn đau vì Hoàng Thượng làm !” Ta tận lực lắc đầu .

“Ân ! Cho nên ta nói Tiêu ái khanh tốt nhất , toàn tâm nghĩ cho trẫm , rồi lại không chống lại trẫm ! Trẫm quả nhiên không có nhìn lầm người !” Hoàng Thượng phi thường vui vẻ , hắn bày ra tư thế chữ “đại” (
) nói :”Đến đây đi ! Nó ở trên bàn , qua lấy đến , sau đó thay trẫm cởi áo ra !”

Ai nha ! Ngươi tiểu hoàng đế khờ dại ! Ha ha ha , ta hôm nay trước hoạn sau thì hành thích là được rồi ! Ta nghiêm mặt , trong lòng mừng như điên .

Ta xụ mặt bước tới vẻ không cam lòng nhưng trong bụng lại mừng như điên. Tới gần liếc mắt nhìn một cái, trên bàn thực sạch sẽ , xem ra Hoàng Thượng , nga không , tiểu hầu tử này sớm có chuẩn bị . Nơi đó bày ra một thanh đao sắc bén , còn có một khối bạch bố sạch sẽ cùng với một chậu nước trong .

Bình tĩnh ! Bình tĩnh ! Ta chậm rãi đem tay duỗi hướng thanh đao kia …

“Tiêu ái khanh , nước phải ấm … Trẫm sát sát thân thể thơm là hảo rồi , không phải tịnh thân sao … Không cần làm to chuyện đem toàn thân đều tẩy như nhau !” Hoàng đế có chút không kiên nhẫn .

Ta đột nhiên sửng sốt một chút !

Cái gì ? Cái gì ?

Lau người?

Tịnh thân ? Lau người ??

Tịnh … Tịnh … Tịnh thân ?

“….”

Ngươi đồ con khỉ lông vàng này cư nhiên nghĩ thái giám tịnh thân là …

Ta cảm thấy ta bỗng như vừa trượt chân rớt xuống ao của Thái thượng Lão quân, cả người một trận rùng mình.....

“Ái khanh có gì không rõ sao ? Trẫm nói sai rồi sao ?” Hoàng Thượng vẻ mặt vô tội .

“Không có sai ! Hoàng Thượng cảm thấy tịnh thân như thế nào , liền tịnh thân như thế ấy !” Ta nghiến răng nghiến lợi cười nói .

Đáng giận ! Ngươi con rồng chết này sống an nhàn sung sướng quen rồi ! Cư nhiên ngay cả thường thức đều không có ! Hừ, hừ ! Cút xuống âm tào địa phủ đi !

“A ! Còn có con dao nhỏ kia , cấp ái khanh dùng để phòng thân !”

Dao! Dao! Còn nói đến dao ! ! ! ! Ta dùng nó thiến ngươi bây giờ  ! ! ! !

“Hoàng Thượng rất anh minh , Hoàng Thượng nói rất đúng a , ngài sẽ không phí sức như vậy !” Ta tươi cười trả lời hắn , cái tay kia còn đang duỗi hướng con dao nhỏ kia , nói nhảm , dù sao ngươi cách ta không xa , trước đâm một đao rồi nói sau!

Khi ta sắp đụng tới đao một tên thị vệ giữ cửa kêu lên :”Hoàng Thượng ! Ngài vẫn bình an chứ ? Không có chuyện gì đi ?”

“Các ngươi không cần tiến vào ! Không có việc gì !” Hoàng Thượng đáp, phải nói là thực vui vẻ đáp, vẫn còn duy trì chữ “đại” vui vẻ đáp .

Trong lòng ta một trận run rẩy , tay cơ hồ chạm đến chuôi đao liền “xoát” một chút thực tự nhiên chuyển tới trên khối bạch bố kia .

Thiên a ! Hoàn hảo ta chưa có làm gì.

Ngự tiền thị vệ a ! Một lũ chỉ biết ăn cơm nhão, thích nhu không thích cương, ngay cả ta có cho thêm một chữ “công” nữa cũng không dám đụng tới a … Nguy hiểm! Nguy hiểm thật ! Nếu ta chết chắc rồi , còn làm hoàng đế cái gì a ! ?

Ta thuận tiện cầm bạch bố lên , hoàn toàn không nhìn ra ta là muốn cầm con dao nhỏ kia !

Tim đập thật nhanh !

Ta ôn nhu quay đầu lại hướng hoàng đế cười , tim đập như trống trận! Nhẹ nhàng giúp hắn cởi hoàng bào :”Hoàng Thượng , thần lau cho ngài !”

Hoàng đế a hoàng đế , coi như ngươi hôm nay gặp may !

“Hoàng Thượng gần đây tráng kiện hơn ! Thật khiến người ta ganh tỵ!” Ta nhanh chóng cởi bỏ quần áo hầu tử này , thực ôn nhu thay hắn xoa bóp . Sấu tử (người gầy) ! Tiểu sấu sấu (gầy teo)! Hầu tử quỷ ! Sau này lớn lên chỉ có thể làm giả nam nhân mà thôi! Hừ , Hiểu Thọ Thọ !Ta nhìn làn da trắng nõn mịn màng của hắn, mắng

“Hoàng Thượng về sau nhất định trổ mã anh tuấn động lòng người a!”

Giúp bộ xương khô này “tịnh thân” sạch sẽ, ta còn giúp hắn thay một bộ quần áo cực khôi hài của tiểu thái giám nữa. Con bà nó! Thật đúng trời sinh làm thái giám a ! Là một tuyệt phẩm thái giám mới đúng!

“Ha hả , ái khanh ? Như thế nào ?” Hoàng Thượng dạo qua một vòng .

“Ân ! Thật sự là tuyệt phẩm trong loài người !” Ta cười gian trả lời ! Tuyệt phẩm vô địch tiểu thái giám !

“Để khen thưởng ngươi vì trẫm làm đủ sự tình , thưởng ngươi hai trăm hoàng kim !”

A ! Vàng ! Tiền ! Có thể sai ma khiến quỷ đó? Thật tốt quá! Ta hai mắt phát sáng hoàng kim.

“Không ! Hoàng Thượng , đây là bổn phận của hạ thần !” Ta một mực từ chối: ”Thần không cần !”

Hoàng Thượng , ngươi cũng đừng nghe ta , thưởng đi ! Thưởng đi !

“Ái khanh thực sự không cần ?”

Cần ! Như thế nào lại không cần, là tiền a ~~

“Không cần ! Kiên quyết không cần !”

“Hảo !”

Hảo cái gì mà hảo! Hoàng Thượng, ngươi cần phải kiên trì lập trường a!

“Qủa nhiên trẫm không có nhìn lầm ngươi ! Không tham tài không tham công , toàn tâm toàn ý vì trẫm ! Chỗ vàng đó ngươi không cần cũng phải cần !”

Ha ha , ta không tham tài ? ?

“Này … Này … Nếu Hoàng Thượng kiên quyết như thế , thần tuân chỉ lĩnh thưởng ! Tạ Hoàng Thượng !” Ta làm vẻ mặt cực kỳ đau khổ nói .

Oa! Thật tốt quá ! Vàng ! Hì hì , mắt ta lóe sáng lóe sáng, lấp lánh lấp lánh! Hì hì hì … ha ha ha …

“Ái khanh , từ hôm nay trở đi , trẫm , nga không , ta , ta muốn cùng ngươi bình đẳng ! Cho nên ngươi không cần như cũ bảo ta Hoàng Thượng , có thể trực tiếp hô ta nhũ danh ‘Hiểu Thọ Thọ’ ! Ta liền xưng hô ngươi tên đầy đủ ‘Tiêu công công’ như thế nào ?” Hoàng Thượng bày ra một bộ dáng thực thích bộ quần áo thái giám kia .” Ha hả , ta rốt cục có thể làm thái giám !”

Hiểu Thọ Thọ ! Hiểu Thọ Thọ ! ! ! ! Hừ hừ hừ !

Tiêu Công Công ! Tiêu Công Công ! ! ! Hừ hừ hừ hừ!

“Như vậy làm thái giám phải chơi đùa chút gì đây ?” Hoàng Thượng khờ dại hỏi ta .

Chơi đùa ? Ngươi chết đi ! Ha ? Ngươi, một con rồng đoản mệnh , hiện tại ở trên tay ta ! Ta muốn ngươi làm cái gì thì làm cái đó ? Không nên nhiều lời như vậy! Ta ước gì sớm một chút … Hừ hừ hừ …

“Hoàng Thượng chỉ cần đi theo thần , thần sẽ dạy hoàng thượng !” Ta cũng ngọt ngào cười !

Rốt cục , kế hoạch thích khách của “ta” như vậy bắt đầu rồi ———— oa ha ha ha ha ha! ! ! !

Kỳ thật , vận xui của “ta” cũng lập tức đã đến ….

….

______________

2 nhận xét:

  1. Tem
    má ơi, 2 anh này hài ko chịu nổi.
    ta đề nghị nàng thêm cái khuyến cáo là ko đc đọc trong khi ăn kẻo án mạng(mạng của lap-chan ấy) xảy ra rùi lúc ấy khuyến cáo ko kịp

    Trả lờiXóa
  2. khụ... cái này là ta sơ sót sơ sót.... lần sau sẽ khuyến cáo để đảm bảo tính mạng (và tài sản ^^)
    sìpon nàng bít, chap sau sẽ là một dàn ĐM vô cùng hoành tráng na~

    Trả lờiXóa