Ca ca xuất giá - Chương 7

Chương 7

“Ngươi đang nói bậy cái gì a?” Lăng Lang trợn tròn mắt: “Ta giết hắn còn không kịp, vì cái gì phải giấu hắn chứ? Hắn làm chuyện đê tiện như thế đối ta, ta, ta là tuyệt đối không dễ dàng buông tha hắn!”
“Phải không??” Kỳ Vân Thư khẽ nhếch miệng lộ ra nụ cười quỷ dị, đúng, là quỷ dị. “Nguyên lai là vậy a, ta vốn đang nghĩ lấy thông tin mới nhất của Vân Ý làm trao đổi đâu. Xem ra này đó là vô dụng rồi, cái đó là ghi lại loại hình Vân Ý thích nhất!” Khóe mắt khẽ liếc đến vẻ mặt do dự của Lăng Lang, nho nhỏ ‘sách’ hai tiếng “Ném đi đúng là đáng tiếc a ~ !”
“A! Đừng ném! Ta nói còn không được sao.” Động tác gì cũng còn chưa có kịp làm đã bị Lăng thiếu trang chủ nhanh tay lẹ mắt lấy tốc độ như sói đói vồ dê đoạt lấy tờ giấy trong tay Kỳ nhị công tử.
“Ngươi! Ngươi gạt ta! Một chữ cũng không có!” Lăng Lang nổi giận, tay đã muốn rút kiếm chém người.      +_+ mệt anh, người ta cũng đâu có nói chính xác là tờ giấy đấy đâu, tự giựt rùi còn ...nhiều chuyện!
“Ta có nói là có sao?” Kỳ gia nhị công tử khẽ cười “Bất quá lấy ta là nhị ca xem hắn lớn lên, những gì ta biết so với thông tin ghi trên giấy lại càng chất lượng hơn nga! Theo ta làm giao dịch này bảo đảm ngươi cũng sẽ không phải chịu thiệt!”
Lăng gia thiếu trang chủ hoàn toàn bị đánh bại.
“Hiện tại có thể nói rồi chứ? Ngươi đem Lục Vương gia giấu ở đâu?” Nếu giao dịch đã đạt thành liền có thể ngồi xuống thanh nhàn cùng nhau uống rượu a.
“Ngươi sao lại biết?” Lăng Lang nói ra nghi hoặc đã lâu.
“Ha ha, kỳ thật ngày đó là ta thấy trên phố.” Kỳ Vân Thư nhàn nhã nói, Lăng Lang nghe thế tay cầm chén lập tức run lên. “Hơn nữa, mỗi lần tam đệ đến Giang Nam, ai là người cứ quấn lấy hắn? Ai là người hắn sợ gặp nhất? Ai là người hắn muốn tránh nhất? Ngươi như thế rõ ràng, muốn người không biết là việc khó a.”
Nhìn sắc mặt Lăng Lang càng lúc càng kém, Kỳ Vân Thư cười đến đắc ý: “Tối trọng yếu là, lời đồn có nhiều điểm đáng ngờ. Đường đường Nhất Kiếm trang thiếu trang chủ, cho dù có suy yếu đến thế nào cũng sẽ không bị Lục Vương gia khi dễ đi. Công phu của Lục Vương gia hoàn toàn không lợi hại đến vậy nga.”
“Hừ!” Lăng Lang không phục quay đi.
“Cho nên Lục Vương gia nhất định là do ngươi bắt cóc đi? Cái này gọi là ‘ý tại ngôn ngoại’ (ý nghĩa ở ngoài lời nói, người nghe phải tự nhận ra), kỳ thực mục đích chính của ngươi là Vân Ý. Lần này mục đích Hoàng Thượng phái Vân Ý lại đây đã muốn thực rõ ràng, đáng tiếc Vân Ý trì độn không hay. Ngươi ngày đó hẳn đã nói cái gì khiến hắn khó xử....” Kỳ Vân Thư uống chút rượu, hứng trí nói.
“......”Lăng Lang đã không muốn phản đối.
“Đáng tiếc a, ngươi dùng sai lợi thế, Lục Vương gia mặc dù quý vì vương tộc nhưng cũng là người quan trọng với Vân Ý. Ngươi a, chỉ là tiểu hài tử lỗ mãng mà thôi!” Quơ quơ ngón tay, Kỳ Vân Thư thở dài “Vì cái gì lại cố tình đi thích nam nhân chứ?” Nói xong, ‘đông’ một tiếng ngã vào trên bàn, uống rượu......
[ đã nhìn ra? Kỳ thật Vân Thư đối với tình cảm cũng không quá trì độn! Ha ha, là vậy sao? Ha ha, ha ha, trước cộng thêm nửa điểm...... Bị đá bay!]
Đinh.....! Kết thúc. Dù sao hôm đó nhị ca là còn cùng Lăng Lang nói cái gì đó. Ba hôm sau, Lăng Lang ngoan ngoãn mang Lục Vương gia giao ra. Xem ra, nhị ca tuy rằng cứu Lục vương gia nhưng lại thật không thích hắn, nếu dùng bốn từ để hình dung, tối chuẩn xác chính là hoàn khố đệ tử, ân, theo ta tưởng giống nhau.
Ở Tô Châu ngốc bảy ngày, ta cuối cùng vẫn là không thể đến hoa phố. Đến lúc đi, nhị ca lại đột nhiên như là nhớ tới cái gì đối tam ca nói: “A,Vân Ý, ta đã quên nói với ngươi, kỳ thật Lục Vương gia đã trúng độc dược bí truyền của Nhất Kiếm trang, ba tháng sau sẽ bộc phát. Lăng Lang muốn ta nói với ngươi giải dược chỉ Nhất Kiếm trang có. Chính ngươi tự mình đến lấy đi.”
“Oanh!” “Đông!” Âm thanh hai người ngã xuống đất. Lạnh a! Nguyên lai nhj ca đã sớm đem tam ca cấp bán.
Mà nhị ca chính là cười cười: “Ta chỉ bất quá cấp Lăng Lang một cái cơ hội mà thôi. Cuối cùng vẫn là dựa vào chính hắn.”
 Ta cuối cùng đã ngộ ra một chân lý: Ngươi có thể vũ nhục Thượng Đế, nhưng là trăm ngàn lần không cần đắc tội Kỳ Vân Thư!
Lần đầu tiên, ta như thế cảm kích may mắn, may mắn ta là muội muội Kỳ Vân Thư thương yêu nhất!

Hết chương 7

__________




6 nhận xét:

  1. ahh, lăn đến giật tem, nàng làm việc năng suất ghê. hun cái. lăn bẹp cửa ra ngoài

    Trả lờiXóa
  2. Ca ca gì thấy mà ghê, *nhìn lại mình* thập phần tự hào, vô cùng choi lóa.
    Phu nhân ~~! Hôm nay cá thánh tư mà ta chả ra đường, cứ ru rú trong nhà không có ai để dụ chơi cho đỡ buồn.
    Oa oa oa ~ Hảo chán a !

    Trả lờiXóa
  3. phu quân chàng chẳng nhớ ta thì thôi, đến các của ta mà chỉ khen mình, không hỏi thăm ta lấy một câu... ta giận >"<

    Trả lờiXóa
  4. Giời ạ, vợ chồng với nhau, đụng mặt đụng mày tháng này qua năm nọ rồi mà nàng chấp chi mấy cái tiểu tiết.
    Thế phu nhân của ta hôm nay ở nhà có ngoan không, có chạy đi long nhong chòng ghẹo hàng xóm không, có ăn cơm đúng giờ không, có lừa được bé nào không?
    Chồng đi làm về rùi nè, có kẹo hình kon cá ... mập cho phu nhân đóa !

    Trả lờiXóa
  5. vợ hum ni 'hơi' bị ngoan nha ~ không chạy long nhong chòng ghẹo hàng xóm mà chỉ kêu hàng xóm cùng long nhong chòng ghẹo người ta thui =))))
    cá mập vợ không ham, hôm nay vợ tặng cả cá... voi cho hàng xóm mừ =)))

    Trả lờiXóa
  6. xuống đọc bình luận lại bị phát cẩu lương dồn dập.

    Trả lờiXóa