Mỹ nhân kiếp 13+14




Ngã tiến cổ đại – Định cư cổ đại
[ mặc ]----half12
Edit: An Nguyệt Nhã

Mỹ nhân kiếp



13.
Dạo phố?
Ta đến cổ đại lâu như vậy rồi vẫn là lần đầu tiên dạo phố đâu!
Tuy là ta làm bộ không tình nguyện, nhưng con mắt trên đường cứ láo liên, nhân thương phẩm (người và hàng hóa) trên phố đã hấp dẫn ánh mắt của ta.
“Ta ở lầu ba bàn chuyện làm ăn, ngươi muốn lên không?” Trác Bất Phàm hỏi ta
[ Hắn gần đây có phải hay không rất lễ phép?]
Ta lắc đầu: “Ta ngồi làu hai được rồi.”
Trác Bất Phàm giúp ta an bài một nhã gian bên hồ có tầm nhìn vô cùng tốt. Xa xa nhìn lại là một mảnh hồ xanh biếc. Còn có một con thuyền hoa, hai chiếc thuyền nhỏ, thoáng qua còn nghe được tiếng lá trúc quét qua mặt nước.
Ta ăn là bánh trung thu nổi tiếng, uống là trà sen hảo hạng, thưởng thức gió nhẹ vờn quanh, rất thích ý.
“Cùng thượng thuyền du hồ thế nào? Như Ý cô nương thường xuyên tưởng niệm ngài a.”
“Không được, ta còn có bằng hữu.”
“Nga? Là ai cư nhiên có thể khiến Trác đại công tử buông tuyệt sắc hoa khôi? Ta nhất định phải gặp mới được.”
Ta nhăn mày, trong lòng có dự cảm không tốt.
“Bảo bối!” – Trác Bất Phàm gọi ta.
[ Nên đến tránh không được!]
Ta chỉ có thể quay đầu.
Quả nhiên nhìn đến vẻ mặt ngốc ngơ của vị công tử tuấn tú đứng bên cạnh hắn, sau đó là cười ha hả: “Chính là vị béo – này công tử sao? Ngươi không phải nói giỡn đi?!”
Ta trầm mặt.
[ Ta béo hay không can hệ gì tới ngươi!]
Không nghĩ tới Trác Bất Phàm cũng đồng dạng nhăn mày: “Mời ngươi khẩu hạ lưu đức.” – Đi tới cạnh ta – “Bảo bối, chúng ta về nhà đi.”
Tên kia không tin nổi trợn to mắt: “ Uy uy, ta nói Trác Bất Phàm, ngươi không phải thích nhất mỹ nhân sao? Tên xấu xí quái dị mập ú này có gì tốt? Ngươi thế nào lại coi trọng hắn?!”
[ Ta nhịn hết nổi rồi nha!!] (GO!! bảo bảo, uýnh hắn đi!!)
Ta sóng mắt lưu chuyển, bầu rượu sau lưng hắn bay qua đập vào đầu khiến hắn một thân ướt rượu.
“Oa! Ai lấy bầu rượu ném ta?!” Hắn kêu to nhảy dựng lên quay lại tìm phạm nhân.
[ Không liên quan tới ta a ~~~ ]
Ta xem hắn túm lấy vạt áo một khách nhân nổi giận, vị khách nhân kia nhìn qua thân hình rất là cường tráng nha.
[ Cho ngươi nếm chút đau khổ cho biết! ~~~ ] Ta thực độc ác nghĩ
Trác Bất Phàm cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, xoa đầu ta nói: “Đừng để ý lời hắn vừa nói.”
“Lời vừa nói? Nga, mập mạp a! Đây là sự thật a.” – Ta nghiêng đầu – “Ta đang nghĩ ngươi thế nào lại đổi tính a.”
Trác Bất Phàm bỗng nhiên ôm sát ta, khiến ta nhíu mày
“Sao vậy?” Ta hỏi
Hắn không trả lời.

14.
Đang ghen?
Xem bộ dáng Trác Bất Phàm nhìn chăm chăm Tiểu Đào rõ ràng là đang ghen tỵ.
Nhưng mà ghen – thế nào có thể a?
Hắn ôm ta đã muốn là kỳ tích, lại đến ghen tỵ -- đánh chết ta cũng không tin!
“Ngươi với Tiểu Đào có quan hệ gì?”
“Quan hệ gì? – Bạn tốt a.” Ta thành thật trả lời
Trác Bất Phàm chăm chăm nhìn ta, dường như muốn hỏi ta gì đó lại không nói ra miệng
Một lát sau, Trác Bất Phàm bỗng nhiên nói: “Trong trang nhân thủ quá nhiều, có lẽ nên đuổi đi một ít.”
[ Nếu ta không hiểu thì chắc chắn là đồ ngốc!]
“Tiểu Đào rất chịu khó hẳn sẽ không đến lượt nàng đi?”
Trác Bất Phàm đen mặt nhìn ta: “Ngươi liền như vậy che chở nàng?”
Ta liếc mắt: “Khi ta thống khổ nhất cũng chỉ có nàng quan tâm ta.”
“Bảo bối........”
Ta nhíu mày: “Ta không thích ngươi gọi ta như vậy. Ngươi vẫn là nên giống Kỷ bá bọn họ gọi ta Tiểu Phạm là được.”
[ ..... Vì cái gì lại lộ ra vẻ mặt đau thương đó?]
“Bảo bối....” Hắn ôm ta, vẫn gọi cái tên ta không thích – “Ngươi là bảo bối của ta....”
**
Ta bỗng nhiên nhớ tới Nhã Thụ, phải đi thăm hắn.
“Ngươi thích Trác Bất Phàm sao?”
Nhã Thụ nở nụ cười: “Trác trang chủ đối đãi tốt lắm.”
Nhã Thụ chậm rãi lắc đầu: “Ta thích cuộc sống hiện tại, không hơn.” – Hắn nhìn ta – “Trác trang chủ rất thích ngươi, ngươi cần phải hảo hảo nắm chắc.”
[ Cái gì a? Trác Bất Phàm thích ta? Cho dù hắn tặng ta nhiều thứ như vậy, đối ta ôn nhu, nhưng ta không quên hắn đã từng đe dọa ta cái gì. Hắn thích ta? – cho dù là vậy –] “Ta mới không có khả năng thích hắn!”
Nhã Thụ cư nhiên lộ vẻ thương hại: “Ngươi hiện tại không quý trọng, cẩn thận về sau sẽ hối hận.”
“Ngươi chừng nào lại biết nhiều như vậy?” Ta cười nói
Chống tay, ngồi trên lan can
“Nếu có cơ hội cho ngươi trở lại nguyên lai thế giới, ngươi nguyện ý sao?” Ta hỏi
“.... Ta không luyến tiếc quá khứ, mà ta thích hiện tại. Quay về hay không với ta không quan trọng.” Trong ấn tượng của ta Nhã Thụ là một người phi thường ôn nhu, vì cái gì hắn lại có thể nói ra những lời lãnh đạm như vậy?
“Vậy phụ thân ngươi, ngươi không nhớ sao?”
“Phụ thân? – Vì cái gì ta lại không có cảm giác?” – Nhã Thụ nhìn ta – “Hắn cùng ta rất thân sao?”
Ta lắc đầu.
“Đúng rồi. Ta không muốn thay đổi cuộc sống hiện tại. Ngươi cũng không cần nói cái gì về quá khứ đã qua.”
Ta có chút thất vọng rời đi, khóe mắt dường như thoáng thấy Trác Bất Phàm từ trong phòng Nhã Thụ đi ra. Hắn ở trong đó làm gì? Ta không rõ ràng lắm. Đương nhiên liền càng không biết được hắn suy nghĩ cái gì.
______________

4 nhận xét:

  1. Ax, dạo này nàng cũng nhanh nhẹn quá đi, vỗ tay hoan hô tinh thần làm việc của nàng, dạo này ta đâng xử lý mấy bộ anime SA với YO, sắp toét mắt đến nơi oy

    Trả lờiXóa
  2. gru. oaoaoa. thùng spam, nàng ui

    Trả lờiXóa
  3. keke, nói thật đi, nàng với thùng spam nhà ta có tư tình gì mà nó toàn ém hàng nàng vậy =)))) người khác hêm sao, chỉ có mỗi nàng là nó ngày mong đêm nhớ thui à =)))
    Ta tranh thủ tuần này quăng cái đoản này mở cửa quét nhà, sang tuần thì tốc độ bình bình thui, mí lại bác ta sắp từ Đức về -> chuẩn bị Hạ Long bay -> ít thời gian hơn (nếu ta hôm đó ko có vấn đề gì thì ta sẽ chăm chỉ, ko thì ..hờ hờ... tí tách như cà phê phin =))

    Trả lờiXóa
  4. Càng ngày Nhã Thụ thiếu gia càng mờ nhạt nhỉ? Xem mà có cảm giác đây là lý do duy nhất níu chân Gia Bảo của ta ở lại nhà Trác gia. Nếu ko vì Nhã Thụ, Gia Bảo có lẽ đã ko đến đây. Nếu ko vì Nhã Thụ, có lẽ Gia bảo đã ko gặp Trác thiếu gia. Nếu ko vì Nhã Thụ, có lẽ Gia Bảo đã ko đối đầu, 1 mực sống chết muốn mang Nhã Thụ rời đi. & rồi bla bla bla, có điều ta thực muốn hỏi Gia Bảo tiểu THỤ a: ngươi nói ghét hắn, ngươi nói ko có khả năng thích hắn, cớ gì ngươi để hắn thượng ngươi a? Hỏi 1 câu hơi thừa nhưng đánh trúng huyệt a

    Trả lờiXóa